Trả lại mến yêu

Tôi nào vay mượn để buồn thêm
Sao phải nợ ai lệ ướt mềm
Canh vắng một mình đong với đếm
Thấy lòng chẳng thẹn với màn đêm
Bữa trước ai người nói với tôi:
“Yêu anh lòng đã đắm say rồi
Thơ tình anh viết bùa giăng lối
Chỉ đọc một lần đã ướt môi”
Còn nói: “Đêm qua thức trọn canh
Bên chồng nhắm mắt nghĩ về anh
Dìu nhau đến tận miền tiên cảnh
Cháy hết trong em vị ngọt lành”
Và rằng: “Em hiểu được tình yêu
Phái mạnh không tham chỉ thích nhiều”
Trời hỡi! Vì sao em lại hiểu?
Cái điều tôi sợ biết bao nhiêu!
Chưa gặp một lần đã thấy đau
Chân tình qua mạng động viên nhau
Gửi trao chia sẻ lời yêu dấu
Cuộc sống thêm bao phép nhiệm màu
Cảm nhận nơi lòng nỗi đắng cay
Nên đành trả lại mến yêu này
Tôi thề mua hết xăng gom lại
Đốt hết lời em những đắm say