Một thời tuổi thơ

Ai mà không có tuổi thơ
Tuổi thơ đem lại trang thơ cho đời
Cho tôi một vé không hai
Cho tôi một vé một thời tuổi thơ
Ôi thời hoang dại xa xôi
Từ trong nỗi nhớ đầy vơi ùa về
Một thời bên chân núi Nga
Có Chùa Mẹ Sỹ ngân Nga câu hò
Chăn trâu tôi vẫn qua đây
Cồn Na , Cửa Quản vơi đầy Cửa Quan
Cồn Ráng lắm cỏ tốt tươi
Tha hồ cắt cỏ tươi cười hả hê
Cũng là nơi thả bò trâu
Cùng bạn thả sức chăn trâu chăn bò
Là nơi tụ tập la cà
Đá bóng bằng bưởi hay là đánh khăng
Mấy đứa con gái lăng xăng
Nhảy dây , nhảy ngựa , dung dăng trốn tìm
Đứa thì chế súng bắn chim
Còn lại mấy đứa lim dim chuyện trò
Mải chơi nên để trâu bò
Ăn khoai phá lúa nên hay phải đòn
Tuổi thơ ta chọn lối về
Ta nằm bờ ruộng triển đê ngắm cò
Sông Yên tắm mát ăn no
Tuổi thơ nhớ lại nôn nao nhớ cò
Cò về sải cánh trên trời
Lưng trâu con sáo nhìn trời hót vang
Tuổi thơ xưa thật đáng yêu
Sáo diều no gió trong chiều nhớ ghê
Thả trâu cùng bạn vui đùa
Tìm trong đống rạ bắt cua giỏ đầy
Bắt cua , bắt cáy , bắt cồng
Vô tư tìm bắt mà lòng hát ca
Chiều chiều giúp mẹ giúp cha
Luộc khoai , luộc sắn quét nhà quét sân
Mọi việc phải xong tối về
Để vào ngồi học bài về cô cho
Nhớ lại một thời đã qua
Trong lòng sao thấy nhanh qua quá chừng
Cái thời mũi dãi thò lò
Suốt ngày trốn mẹ thập thò chạy chơi
Một thời gắn với con sông
Mò cua , bắt ốc tắm sông ” TỒNG NGỒNG ”
Cô em hàng xóm xinh xinh
Má lúm đồng tiền lại thích theo tôi
Sao mà thương quá đi thôi
Nhớ lại thời ấy trò chơi ” VỢ CHỒNG ”
Lá cây làm bát ăn cơm
Củi rào đem bẻ luộc khoai nấu mì
Em thì nũng nịu ra trò
Sai ” CHỒNG ” rửa bát mọi trò nàng sai
Tuổi thơ viết hết làm sao
Một kho tàng đấy viết sao hết liền
Một thời thơ dại ngày nào
Bây giờ nghĩ lại nôn nao trong lòng
Giá mà trở lại ngày xưa
Thì tôi ở lại ngày xưa trọn đời.