Mùng hai con tết mẹ hiền
Nặng mang, đau đẻ tình duyên muôn ngày
Bú mớm chăm sóc liền tay
Cho con khôn lớn từng này mẹ ơi.
Con sinh ra ở trên đời
Hai gông một cổ, cơm rơi cơm thừa (phong kiến và thực dân)
Bụng đói roi vọt như mưa
Thằng chui hầm mỏ, đứa bừa thay trâu
Thằng phải đi lính Phi Châu
Thằng xương vùi gốc cao xu mấy tầng.
Tha hương cầu thực muôn phương
Mất cả dòng họ, quê hương, nghĩa nghì.
Mẹ dương cờ đỏ dẫn đi
Máu mẹ nhuộm đường con đi từng ngày
Xô viết Nghệ Tĩnh còn đây
Bẩy mươi hai chiến sĩ chết thay dân mình
Côn đảo, Buôn ma Thuât cực hình
Hơn trăm hiến sĩ kiên chinh một lòng.
Chặng đường mười năm năm ròng
Bao người ngã xuống cờ hồng dương cao
Tù ngục nhuộm đỏ máu đào
Biên cương xương trắng không xao động lòng.
Mẹ vẫn dẫn dầu xung phong
Đưa con dành lấy non sông nước nhà.
Mới mười lăm tuổi thôi mà
Thắng tên đầu sỏ, nước nhà về tay.
Điện Biên xe tăng, máy bay
Tập đoàn cứ điểm cối xay thịt người
Cờ mẹ vẫn đỏ cả trời
Búa liềm của mẹ chôn vùi xe tăng.
Hòa bình niềm vui tưng bừng
Dân cầy có ruộng, phố dăng cờ hồng.
Mỹ lại chia cắt non sông
Cha con hai nẻo, vợ chồng chia đôi
Mẹ lại dẫn dắt giống nòi
Sẻ Trường sơn tiến để đòi tự do.
Mặc cho đạn lớn súng to
B 52 Thần sấm hét hò dội bom
Mẹ vẫn tiến lên không sờn
Dẫn con dành lấy giang sơn nước nhà.
Hai mươi năm lội rừng già
Non sông toàn vẹn cùng ca khải hoàn.
Đất nước toàn mảnh đạn bom
Bo bo sắn luộc cùng con đêm ngày
Ba miền chung tay dựng xây
Chủ nghĩa xã hội đến ngày vinh quang.
Pôn Pốt luồn sang cắn quàng
Dẫn con cho nó một phang toi đời.
Trung Quốc lại nhẩy sang sơi
Dẫn con đánh nó xương phơi đầy đồng.
Đâu có búa liềm cờ hồng
Ở đó chiến thắng – vui lòng biết bao.
Hệ thống xã hội chủ nghĩa đổ nhào
Mẹ vẫn đứng vững dương cao búa liềm
Búa liềm làm nên tình duyên
Làm nên giầu đẹp khắp miền hôm nay.
Cấm vận lại đến mới cay
Đánh quân giệt chủng nó đầy đọa ta
Phải mua máy thải người ta
Mua lốp về đắp để mà chạy xe
Đồng thiếu phân, đường thiếu xe
Đồng Tháp chua mặn đỏ hoe lúa mầu.
Khoán sản đổi mới lai sâu
Lúa lại lên tốt, hoa mầu tươi xanh.
Rửa mặn, ém phèn, phân xanh
Tháp mười vựa lúa dân lành yên vui.
Trống bao cấp khắp mọi nơi
Công sưởng, xí nghiệp người người hăng say
Dẫu có sâu mọt đó đây
Nhưng đang bị giết từng ngày từng đêm
Mẹ vẫn vì con mọi niềm
Từng ngày đổi mới lớn lên từng ngày.
Trên trời Su dang cánh bay
Tầu ngầm dưới biển cả bầy lội bơi
Dàn khoan, cao ốc trọc trời
Dân béo phệ bụng dạo chơi khắp vùng.
Ra cửa là gặp anh hùng
Vào nhà là gặp doanh nhân cần cù.
Mẹ con vui vẻ thiên thu
Mẹ chan con húp gật gù với nhau.
Đảng là con của phong trào
Đảng là người mẹ dẫn đầu tiến lên
Tinh túy của dân mà nên
Dân tiến theo đảng đã nên cơ đồ.
Xuân đến con tặng mẹ thơ
Tỏ lòng ơn mẹ vô bờ mẹ ơi.
Nay con đã lớn lên rồi
Mới hiểu lòng mẹ biển khơi nghĩa tình
Theo mẹ vạn dặm chiến chinh
Mỗi ngày thêm thắm nghĩa tình mẹ con.